Ma tâm

Ma tâm

9/18/2017


TÀ DÂM Ư? CHUYỆN NHỎ, CÓ GÌ ĐÂU!
Hai cư sĩ ngồi nói chuyện với nhau:
_ Này ông, nghe nói Cưu Ma La Thập, dịch giả nổi tiếng của Bắc tạng, được không ít người xem như thánh tăng, nhưng lại dám phá giới trọng, ngang nhiên nhận cả mười mỹ nữ từ vua Diêu Tần ban cho, ông nghĩ sao? (*) Đã tu hành lại lo việc dịch kinh, ổng nắm giữ đến mười người đẹp bên cạnh làm gì thế nhỉ?
_ À, có gì đâu, để một chục mỹ nhân ấy thay nhau “hầu trà, tiếp nước” cho ngài làm việc thôi mà!
_ Một gương hạnh như vậy có đáng kính trọng không? Liệu còn đáng tin những dịch phẩm đạo đức từ một ôn như thế?
_ Ông khỏi lo, những ai cũng thích được các người đẹp “tiếp nước, hầu trà” sẽ chấp nhận chuyện này, họ sẽ kính trọng và bênh vực cho ngài. Còn chuyện có đáng tin không thì... phải hỏi các thị nữ! Nói chung đây cũng là khía cạnh “cao siêu” của văn hoá đại thừa, mọi người cần biết để cân phân chánh tà, cao thấp.
_____________
(*) Ghi chú: Chuyện Cưu Ma La Thập phá giới nhận mười thị nữ theo "Cao Tăng Dị Truyện" và "Tranh Biện" của Xích Liên xuất bản 1929 - 1932, quyển Thượng, trang 151 – 169.
Nếu gõ cụm từ “Cưu Ma La Thập có vợ” trên Google, tích tắc sẽ có hơn 55.000 kết quả. Trong số đó có thể dễ dàng tìm thấy ghi chú đáng chú ý này: “Vua Dao Tần rất kính trọng nhân cách và tài năng của Cưu Ma La Thập, muốn ngài có một người con nối dõi. Bởi vậy, vua thúc ép ngài lấy vợ. Khi sắp viên tịch ngài trăng trối: Ta bị ép buộc phải phá giới lấy vợ, nhưng ta tin rằng những gì ta đã khẳng định bằng lời về kinh Pháp Hoa không bao giờ phản lại ý định của Đức Phật. Nếu thật đúng như những gì ta nói thì riêng cái lưỡi của ta sẽ không bị cháy khi thân thể ta bị thiêu huỷ”.
Sự thật, khi gia đình ngài thiêu nhục thân ngài, chỉ riêng cái lưỡi vẫn còn nguyên và phát quang sáng rực.” (Nguồn internet).
Rõ ràng, nếu chiếu theo Luật của Phật, Cưu Ma La Thập đã phạm mười lần tội Ba La Di, tự làm ‘rơi đầu’ và phải bị trục xuất khỏi Tăng Đoàn thanh tịnh. Còn chuyện ngài tin mình thế nào, đó là chuyện của ngài, và chỉ có những kẻ xem thường giới, phá giới như ngài mới tin theo ngài và bênh vực cho ngài mà thôi.
Còn chuyện gia đình ngài đốt lưỡi ngài không cháy và còn phát sáng, xin lỗi, chỉ có con nít ngây thơ mới dám tin liền. Vàng, kim cương người ta còn giả được, huống hồ mấy câu chuyện vu vơ tán tụng nhau?
Khốn thay, từ bao đời nay người ta vẫn cứ nhắm mắt tin càn, tôn vinh ngài là ‘Thánh Tăng’ của Đại Thừa giáo mới chết chứ. Lại kinh thật!

***
Lời Phật Dạy
_ Thành tựu năm pháp, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo bị mất tin tưởng và bị nghi ngờ là "ác Tỷ-kheo”, dầu cho vị ấy đã đạt được bất động. Thế nào là năm?  Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo đi đến chỗ dâm nữ, đi đến nhà đàn bà góa, đi đến nhà có con gái già, hay đi đến nhà các hoạn quan, hay đi đến chỗ các Tỷ-kheo-ni. Thành tựu năm pháp này, này các Tỷ-kheo, một Tỷ-kheo bị mất tin tưởng và bị nghi ngờ là ác Tỷ-kheo, dầu cho vị ấy đã đạt được bất động” (Bài kinh “Ðáng Nghi Ngờ”, Tăng Chi 2, Chương 5, XI. Phẩm An Ổn Trú, trang 515).
_ Ở đây, này Bà-la-môn, có Sa-môn hay Bà-la-môn, tự xem mình sống Phạm hạnh một cách chơn chánh, tuy không có hành dâm với nữ nhân, nhưng hưởng thụ được nữ nhân thoa, bóp, tắm, xức dầu. Vị ấy thích thú, ước muốn, bị kích thích bởi nữ nhân. Này Bà-la-môn, đây gọi là Phạm hạnh bị bể vụn, bị khuyết phạm, bị nhiễm ô, bị điểm chấm. Này Bà-la-môn, đây gọi là hành Phạm hạnh không thanh tịnh, bị liên hệ, bị hệ lụy với dâm dục, không giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu bi, khổ, ưu, não. Ta nói rằng không thoát khỏi khổ.
Lại nữa, này Bà-la-môn, ở đây có Sa-môn hay Bà-la-môn, tự xem mình sống Phạm hạnh một cách chơn chánh, tuy không có hành dâm với nữ nhân, không có hưởng thụ được nữ nhân thoa, bóp, tắm, xức dầu, nhưng cười giỡn, chơi đùa, vui chơi với nữ nhân...
tuy không cười giỡn, chơi đùa, vui chơi với nữ nhân, nhưng lấy mắt nhìn mắt, trừng mắt nhìn theo nữ nhân...
tuy không lấy mắt nhìn mắt, trừng mắt nhìn theo nữ nhân, nhưng nghe tiếng của nữ nhân, tiếng cười, tiếng nói, tiếng hát, tiếng khóc ngang qua vách, ngang qua hàng rào...
tuy không nghe tiếng của nữ nhân, tiếng cười, tiếng nói, tiếng hát, tiếng khóc ngang qua vách, ngang qua hàng rào, nhưng nhớ đến tiếng cười, tiếng nói, tiếng đùa giỡn trước kia đã có với nữ nhân...
tuy không nhớ đến tiếng cười, tiếng nói, tiếng đùa giỡn trước kia đã có với nữ nhân, nhưng xem gia chủ hay con gia chủ thọ hưởng, thưởng thức thích thú trong năm dục công đức...
tuy không xem gia chủ hay con gia chủ thọ hưởng, thưởng thức thích thú trong năm dục công đức, nhưng sống Phạm hạnh với tâm nguyện hướng đến một thân chư Thiên, nguyện rằng: "Với giới này hay với giới cấm này, hay với khổ hạnh này, hay với Phạm hạnh này, ta sẽ thành một Thiên nhân này hay một Thiên nhân khác".
Vị ấy thích thú, ước muốn, bị kích thích bởi nữ nhân.
Này Bà-la-môn, đấy gọi là Phạm hạnh bị bể vụn, bị khuyết phạm, bị nhiễm ô, bị điểm chấm. Này Bà-la-môn, đấy gọi là hành Phạm hạnh không thanh tịnh, bị liên hệ, bị hệ lụy với dâm dục, không giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu bi, khổ, ưu, não. Ta nói rằng không giải thoát khỏi khổ” (Bài kinh “Dâm Dục”, Tăng Chi 3, Chương 7, V. Phẩm Đại Tế Đàn, trang 349).
Lun Tht
--------------
Xem thêm
http://phatgiaodoinay.blogspot.com/2016/03/bo-tat-gioi-pha-hoai-ao-phat.html

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét