Một người đọc kỹ Bồ-tát giới với một chút lý trí tỉnh
giác cùng một chút thận trọng cảnh giác có thể khẳng định dứt khoát: Bồ-tát giới
là giới của ma chứ không phải giới của Phật.
Thật vậy, ngay trong phần đầu của bản Bồ-tát giới đã
chứng minh điều này. Nguyên văn: “Thuở ấy,
đức Phật Thích Ca Mâu Ni lúc MỚI THÀNH ĐẠO
vô thượng chánh giác, trong khi ngồi dưới cội Bồ Ðề, Ngài bắt đầu kiết Bồ Tát
Giới. Ngài dạy rằng: Hiếu thuận với cha mẹ, sư tăng, Tam-Bảo. Hiếu
thuận là pháp chỉ đạo. Hiếu gọi là giới, cũng gọi là cấm ngăn.” (Bản
dịch của HT Thích Trí Tịnh, trang 8)
Phản bác
Rõ ràng tác giả vẽ ra ‘Bồ-tát giới’ và những ai tin theo đều là những kẻ đời
sau mù quáng, cho nên mới không nhận thức được những điều phi lý cùng
cực như vậy.
Không đúng ư? Lúc Phật Thích Ca mới thành đạo, còn ngồi dưới cội
Bồ Đề, một ông Tỳ-kheo còn chưa có, bốn chúng cũng chưa có một ai,
lấy đâu ra có ‘sư Tăng’, ‘Tăng Bảo’ và đệ tử, mà ‘ngài’ dạy các đệ
tử phải ‘hiếu thuận với sư tăng, Tam Bảo’. Không lẽ Ngài kiết giới này cho
các chúng sanh ma quỷ trong thế
giới siêu hình?
- Hay Đức Phật lập giới cho các Bồ-tát ở trên
trời chăng? Vô lý! Toàn bộ đối tượng được nói đến trong
bản Bồ-tát Giới này đều là hàng Bồ-tát xuất gia lẫn tại gia trần
tục. Có vị nào trong cõi vô hình đâu mà Ngài ngồi ban giới khơi khơi
như vậy.
Lại nữa, ai đã đem bản ‘Bồ-tát giới’ ở cõi vô
hình này đến cõi hữu hình? Phật ư? Sao chánh Kinh
chánh Luật không hề nói đến. Hay
quỷ ma? Hay
các Bà-la-môn?
- Hay Đức Phật ban giới cho các Bồ-tát Quan Âm,
Đại Thế Chí, Văn Thù Sư Lợi...? Phi lý! Mấy người này ‘đắc quả’ hết
rồi còn thọ giới làm gì. Vả lại, Bồ-tát giới đâu có nói tới các
hạng Bồ-tát này. Cứ hý luận mơ hồ kiểu này, không lẽ đời nay có
một kẻ tung ra bản ‘Luật Tát-bố mới’, hắn cũng nói khơi khơi rằng
Phật thuyết ở trên trời cho các ‘Tát-bố’ cao siêu, chỉ có y là thọ
trì được để kết tập giới thiệu. Mọi người cũng tin theo ư? Có điên
không?
- Hay Đức Phật muốn vượt trước
thời gian để ban giới? Tà lý! Trong chánh Luật Pātimokkha, Đức Phật Thích Ca đã dạy rõ việc ban Thánh
Giới Luật phải có đủ nhân duyên và đúng thời điểm của nó, không thể
tuỳ tiện vô cớ được. Ví dụ như phải
có hàng đệ tử, phải có hội chúng, có kẻ phạm tội, dân chúng phàn
nàn v.v... (Xem Tạng Luật,
Phần Phân Tích Giới Bổn (Suttavibhanga),
Chương Veranja, bản dịch của
TK Nguyệt Thiên)
Xa xưa đã như vậy, kiếp này cũng như thế và tương lai cũng không
thể khác được. Đây là điều hiển nhiên.
Cho nên nếu ai đó có ý muốn bao che cho kẻ vẽ ra Bồ-tát giới,
ngụy biện chuyện Bồ-tát giới cũng có trong quá khứ, hiện tại, vị
lai cho nên Phật Thích Ca mới kiết giới khơi khơi không cần bốn chúng (?!) Đây là kiểu lươn lẹo chỉ có con nít ba
tuổi mới chấp nhận.
Do vậy, khi Phật mới thành đạo, còn
ngồi dưới cội Bồ-đề, bốn chúng chưa có một người mà Ngài ngồi
kiết giới một mình, khuyên dạy đệ tử phải hiếu kính với ‘sư tăng,
Tam Bảo’ là chuyện chỉ có con nít ngây thơ mới không thấy được sự vô
lý.
Sự phi lý lồ lộ như vậy còn không thấy,
không biết; làm sao thấy biết được các tà vạy ẩn tàng khác trong Bồ-tát giới và
các tam tạng ngụy tạo khác? Với những người trí, chỉ cần bấy nhiêu cũng quá đủ để phải
cảnh giác với tất cả những gì thuộc truyền thống ngàn năm vĩ đại thừa.
- Các tổ sư gián điệp thường ngụy biện
‘thời gian, không gian trong kinh luật Đại Thừa là không thể nghĩ bàn’,
là cao siêu kiểu ‘hạt cải đầu kim’. Đây là lối hý luận thâm độc nhằm
hợp thức hoá các ‘tam tạng’ ngụy tạo đời mới của họ.
Cứ theo kiểu ‘siêu thời gian’ như trên,
giả sử thời nay có một kẻ gian manh, hắn cũng làm giả sư và chui
vào Phật giáo để vẽ ra ‘tam tạng’ mới ngụy tạo. Y cũng dựng nên ‘Pháp thân Phật La Xá Nô’ tuyệt đỉnh và cũng lươn
lẹo thời gian - không gian trong ‘tam tạng’ mới của y không thể nghĩ
bàn nhằm hợp thức hoá những phi lý của nó. Thế nhưng vài trăm năm
sau lại có những kẻ tin ngay vào điều này và xổ toẹt tất cả Đại Thừa giáo và Phật Giáo. Các Bồ-tát con nghĩ sao
về những kẻ hậu bối này. Họ có quá vô minh và cả tin không?
Cũng cần nói thêm, trong Bồ-tát giới còn có
rất nhiều điều khoản tôn vinh Đại Thừa, tẩy chay Nhị Thừa Nguyên thủy, trong
khi những khái niệm này trong thời Phật còn chưa có, huống hồ lúc Ngài vừa mới
chứng đạo còn ngồi dưới cội Bồ-đề. Rõ ràng Bồ-tát giới là giới của ác ma đời
sau vẽ ra nên mới vô lý như vậy.
Khốn thay điều vô lý quá hiển nhiên này lại
được vô tư chấp nhận qua hàng ngàn năm. Trong thời gian ấy đã có biết bao kẻ tin
theo Bồ-tát giới vô tình trở thành tay sai của ác ma, góp phần gây chia rẽ Phật
giáo thành Đại Thừa – Tiểu Thừa. Đây cũng là tội Vô gián phá hòa hợp Tăng và
phá hoại chánh Tam Bảo. Quả báo đọa xứ tất không sao tránh khỏi.
Tóm lại, Bồ-tát giới là giới của ác ma giả Phật, được tung vào
Phật giáo nhằm phá hoại chánh pháp. Mỗi người con Phật phải nhận thức rõ điều
này để tránh rơi vào cạm bẫy của ác ma, tự cứu chính mình và cứu cho những người
khác.
Theo
Tạp Chí Nghiên Cứu Phật Pháp
http://phatgiaodoinay.blogspot.com/2016/02/hai-ngan-nam-mu-cam-iec.html
Ban biên tập không sợ phỉ báng sao
Trả lờiXóa