Cư sĩ Độ Tinh nói với một thanh niên Phật tử cũng là sinh viên khoa tâm lý:
_ Này cháu, có người nói rằng họ nằm mơ thấy Bụt A Di Đà hiện ra tiếp rước rõ ràng.
Sinh viên khoa tâm lý bĩu môi:
_ Dù hàng triệu người nói như thế, cháu cũng chẳng thèm tin!
Cư sĩ Độ Tinh trách:
_ Cháu hồ đồ ngang bướng quá đấy. Phải tín - nguyện - hạnh chứ!
Người thanh niên vẫn giữ giọng mạnh mẽ, đầy tự tin:
_ Ông không nhớ gì ư? Trong hàng ngàn năm, hàng triệu triệu con người đã thấy và tin rằng mặt trời quay quanh trái đất, nhưng kỳ thực trái đất lại quay quanh mặt trời. Thấy bằng mắt rành rành như vậy còn sai, huống hồ “thấy” bằng tưởng.
_ Ý cậu muốn nói là chớ có tin vì truyền thuyết, vì truyền thống, vì nghe lời đồn, vì kinh điển, vì lý luận siêu hình, vì lập luận một chiều, vì đánh giá hời hợt các dữ kiện, vì hợp với chủ kiến, vì uy quyền và vì đó là thầy mình?
_ Thưa, đúng như vậy! Mười điều không tin của người Phật tử chân chính cũng là niềm tin chân chánh của một nhà khoa học.
Cư sĩ Độ Tinh cụt hứng, khí sắc tiêu trầm, cố vớt vát:
_ “Đạo cảm thông không thể nghĩ bàn”. Những kẻ không có duyên may như cậu, làm sao thấy được các ngài mà tin?
Sinh viên khoa tâm lý phì cười:
_ Đương nhiên có cần đâu mà muốn. Có muốn đâu mà thấy. Có thấy cũng chẳng ham. Không ham là vì biết rõ tất cả cũng chỉ do cái tín, cái nguyện và cái hành mà ra chứ sao.
_ Cậu nói nhảm gì thế?
_ Trái lại là khác, cháu rất tỉnh trí. Ông nghe đây, theo pháp Duyên Khởi, hằng ngày miệng niệm “A Di Đà” và cứ nghĩ tưởng đến ông ta thì khẩu hành cùng ý hành này sẽ tạo nên trong tâm một tiềm thức “A Di Đà”. Khi hữu duyên tiềm thức này sẽ lưu xuất thành tưởng thức “A Di Đà”. Tưởng thức này chính là các hình ảnh mộng tưởng của những người hành theo, chứ có gì linh thiêng linh hiển.
_ Giống như một cô gái cứ nhớ nghĩ, gọi tên người yêu, riết rồi cũng có lúc nằm mơ gặp được “người trong mộng”?
_ Đúng vậy! Nhưng giờ đây nếu nhiều cô gái cùng thương nhớ một chàng trai, thì những giấc mơ của họ có giống nhau về hình ảnh của chàng trai ấy là chuyện bình thường, chứ có gì lạ đâu. Cho nên dù cả triệu người có mơ thấy ông A Di Đà, cháu cũng chẳng thèm tin là thế.
Cư sĩ Độ Tinh bất giác lẩm bẩm:
_ Nguy thật, nám mô A Di Đà Phật. Í quên, Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
Sinh viên khoa tâm lý hoan hỷ:
_ Lành thay, như vậy là ngài đã biết tự độ để giải thoát cho chính mình rồi đấy!
Cư sĩ Độ Tinh xá người bạn trẻ như muốn cảm ơn vị ân nhân đặc biệt. Sinh viên khoa tâm lý cũng chắp tay đáp lễ. Cả hai vui vẻ hẹn ngày tái ngộ.
Theo "Tạp Chí Nghiên Cứu Tâm Lý"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét