Ma tâm

Ma tâm

12/19/2017

BỒ TÁT GIỚI ĐẠI THỪA CẤM PHẬT TỬ THEO PHẬT


Thật vậy, ai còn phân vân hãy đọc kỹ nguyên văn Bồ-tát giới khinh thứ 34dưới đây và phần Phân tích phản biện sẽ rõ.
 Nguyên văn “34.- GIỚI TẠM BỎ BỒ ÐỀ TÂM 59
Nếu Phật tử, ngày đêm sáu thời đọc tụng giới Bồ Tát nầy. Nên giữ gìn giới luật trong tất cả khi đi đứng nằm ngồi, vững chắc như kim cương, như đeo trái nổi để qua biển lớn, như các Tỳ Kheo bị cột bằng dây đỏ. Thường có tín tâm lành đối với Ðại thừa. Tự biết rằng mình là Phật chưa thành, còn chư Phật là Phật đã thành, rồi phát Bồ đề tâm và giữ vững không thối chuyển . Nếu có một tâm niệm xu hướng theo Nhị thừa hay ngoại đạo, Phật tử nầy phạm “khinh cấu tội”.”
Chú thích 59 (tr.36):  “Nhị thừa là Tiểu thừa, cũng gọi là Thanh văn thừa, A la hán là tột đích, và Trung thừa, tức là Duyên giác thừa, Bích chi phật là đạo quả cuối cùng. Đại thừa là con đường duy nhất của Phật quả. Là Phật tử phải nhắm quả Phật mà tiến, nếu xu hướng theo Nhị thừa, thời là sái nẻo, đâu còn phải thật là Phật tử, nên phạm tội.  
Phân tích phản biện
Như đã nói ở trên, có lẽ nào một bậc Chánh Đẳng Giác 45 năm trước sau chỉ thuyết pháp ‘Nhị Thừa - Thanh Văn - A La Hán’, vài trăm năm sau xuất hiện trong tài liệu mới lại xổ toẹt hoàn toàn, xúi đệ tử xem thường tẩy chay những điều mình đã dày công giảng dạy? Một đứa con nít tám tuổi được giải thích cặn kẽ cũng không tin chuyện này.
* Chính Đức Phật đã dạy:  Ta không có Ðạo Sư, Bậc như Ta không có. Giữa thế giới Nhơn, Thiên, Không có ai bằng Ta. Bậc Ứng Cúng trên đời,  Bậc Ðạo Sư vô thượng. Tự mình Chánh Ðẳng Giác, Ta an tịnh, thanh thoát. (Kinh Thánh Cầu, MN26). Có lẽ nào vài trăm năm sau ngài lại phán ‘chúng sanh đồng Phật tánh’ để kẻ đời sau phong cho con khỉ Tề Thiên cũng làm Phật được? 
Mà chúng sanh là ai? Chẳng lẽ trâu, bò, dê, ngựa, chó, mèo...??? Mà khốn thật, cho nên từ đây trong Đại thừa giáo mới có chuyện "con chó có Bụt tánh". Đốn mạt đến thế thì thôi!
* Chính ngài Ananda đã nói rõ trong Kinh Hy Hữu Vị Tằng Hữu Pháp’, MN 123:
Bạch Thế Tôn, con tận mặt nghe, con tận mặt ghi nhớ từ Thế Tôn : "Bồ-tát khi sanh ra, này Ananda, Ngài đứng vững, thăng bằng trên hai chân, mặt hướng phía Bắc, bước đi bảy bước, một lọng trắng được che lên. Ngài nhìn khắp cả mọi phương lên tiếng như con ngưu vương, thốt ra lời như sau: "Ta là bậc tối thượng ở trên đời ! Ta là bậc tối tôn ở trên đời ! Ta là bậc cao nhất ở trên đời ! Nay là đời sống cuối cùng, không còn phải tái sanh ở đời này nữa".
Rõ ràng cái gì duy nhất, độc nhất, hiếm hoi nhất, hy hữu nhất mới quý. Trái lại nhiều như cát sa mạc còn quý báu gì nữa. Chính vì thế các tam tạng sau này do các Bà-la-môn giới thiệu mới vẽ vời hàng ngàn, hàng vạn, hàng ức tỷ Bụt Đại Thừa, nhằm tầm thường hóa danh hiệu Phật.
Trong khi “Thế Tôn thuyết giảng như vậy. Thuyết giảng như vậy xong, bậc Ðạo Sư lại nói thêm: Khi Phật với thượng trí, Chuyển bánh xe Chánh pháp, Cho Thiên giới, Nhân giới, Bậc Ðạo Sư vô tỷ (Bài kinh Sư Tử (S.iii,85))
Và đây nữa: …Như vậy họ lễ NgàiVĩ đại, không sanh hữu. Thiên giới, thế giới nàyKhông ai được bằng Ngài.” (AN IV:23).
‘Bậc Đạo Sư vô tỷ’ có nghĩa là Đức Phật Thích Ca Mâu Ni trong kiếp này không có so sánh, không có ngang bằng, không có ai được bằng Ngài. Ấy thế mà vài trăm năm sau Ngài nhập diệt, các tam tạng đời mới lại thi nhau cải biến gắn vào miệng Ngài câu nói trái ngược ‘Ta là Phật đã thành. Chúng sanh là Phật sẽ thành’ (?) 
Để rồi từ đây trong Đại Thừa giáo sản sinh biết bao những kẻ không ra gì nhưng đã cao mạn tự xưng Phật sống, Phật tái sanh, Phật gia, Phật bà, Phật mẫu, Tiểu Phật v.v.. và v.v... nhiều đến phát ngán.
Chính Đức Thế Tôn đã tuyên bố: “Một người, này các Tỷ-kheo, khi xuất hiện ở đời là xuất hiện một người, không hai, không có đồng bạn, không có so sánh, không có tương trợ, không có đối phần, không có người ngang hàng, không có ngang bằng, không có đặt ngang bằng, bậc Tối thượng giữa các loài hai chân. Một người ấy là ai? Chính là Như Lai, bậc A-la-hán, Chánh Ðẳng Giác (AN I:1-7).
Thế nhưng kinh 42 Chương của Đại Thừa do các Bà-la-môn kết tập lại thấu cáy cùng cực “Cho một ngàn ức vị Phật ba đời ăn, không bằng cho một vị vô niệm, vô trụ, vô tu, vô chứng ăn”??? ‘Vị vô niệm, vô trụ, vô tu, vô chứng’ là ai? Các Đại Thừa sư trách sao được dân chúng kháo nhau ‘vị vô niệm, vô trụ, vô tu, vô chứng’ là vị đang vô tâm ngoài đồng vô tư gặm cỏ. Có vị nào trong số đó có niệm, có trụ, có tu, có chứng?
Hoá ra các Bụt tử dạy nhau trịch thượng “Đại thừa là con đường duy nhất của Phật quả. Là Phật tử phải nhắm quả Phật mà tiến” để rồi không biết rằng họ đã bị các tổ sư Đại thừa gốc Bà-la-môn chơi cho một cú sấp mặt, nhục nhã ê chềCho một ngàn ức vị Phật ba đời ăn, không bằng cho một vị vô niệm, vô trụ, vô tu, vô chứng (ngoài đồng) ăn”!!! Tin theo gián điệp, chết cả nút là vậy!
Các Đại Thừa sư vô tư truyền dạy nhau cuốn ‘Kinh 42 Chương’ qua hàng bao thế hệ, vì không ai nhận ra sự thâm độc của các gián điệp Bà-la-môn. Họ không thèm đọc Kinh Luật Nguyên thuỷ để biết có hàng ngàn dẫn chứng về sự thấu cáy thâm hiểm của ngoại học đối với Tam Bảo. Nếu biết được chắc hẳn họ đã phải cảnh giác trước các tài liệu mới sau này, và khi đó họ sẽ thẳng tay ném bỏ các tam tạng ngụy tạo cùng với ‘vị vô niệm, vô trụ, vô tu, vô chứng’ ra ngoài đồng... gặm cỏ.
Đáng tiếc thay cho đến bây giờ nhiều người vẫn còn chưa nhận thức được sự khốc liệt của cuộc đấu tranh ý thức hệ tôn giáo.
Giả sử giờ đây có kẻ ác tâm giả danh con Phật giới thiệu tam tạng mới và khoác lác nói nó cao siêu hơn cả Đại Thừa. ‘Phật, Bồ-tát’ của chúng có thần lực hơn cả ‘Phật, Bồ-tát Đại Thừa’. Đại Thừa giáo chỉ dành cho thời kỳ mạt pháp của những kẻ ngu si ngoại đạo, sau đó là thời của "Siêu Thừa giáo" mới chính là của Phật thật sự v.v.. và v.v...
Thế nhưng vài trăm năm sau lại có những kẻ tin ngay những điều này và khinh chê tất cả kinh - luật - luận Đại Thừa. Các Bồ-tát con nghĩ sao về những kẻ hậu sanh này? Họ có quá ngây thơ không?
Một con cáo trong truyện cổ tích ‘Cô Bé Quàng Khăn Đỏ’ còn biết giả giọng người khác để đánh lừa người thân của họ, chẳng lẽ những kẻ thù ghét Đạo Phật lại không dám giả giọng Phật để đánh lừa con Phật hay sao?
Những kẻ muốn phá thành Troy phải nói dối, giả ngợi khen để kẻ địch cao mạn, mất cảnh giác, thích thú tự rước con ngựa gỗ chết người vào trong thành trì của mình, để rồi bị tiêu diệt. Không lẽ các tổ sư gián điệp chống phá Đạo Phật không dám bịa ra chuyện ‘chúng sanh đồng Phật tánh’ để tầm thường hoá danh hiệu Phật, để kẻ đời sau phong cho cả con khỉ cũng làm Phật được?
Triệu Đà muốn phá thành trì Cổ Loa, muốn tráo Nỏ Thần thật bằng nỏ thần giả phải đem Trọng Thuỷ giả kết thân, làm nội gian gián điệp mới thực hiện được kế sách. Chẳng lẽ các Bà-la-môn thâm độc lại không dám giả quy y, giả cạo đầu đắp y? Họ không dám tráo Kinh Luật thật bằng tam tạng giả để xúi dại con Phật quay lại coi thường chánh Phật pháp, xem khinh Thánh Tăng A La Hán hay sao mà cứ tin bừa?
Như đã nói ở trên, trong Kinh - Luật gốc còn ghi lại muôn vàn những thủ đoạn thâm độc của các Bà-la-môn chống phá Tam Bảo, không lẽ sau khi Phật nhập Niết Bàn họ sẽ ăn năn hối cải, từ bỏ tất cả?
Rõ ràng chỉ có ngây thơ mới không biết những điều trên để cảnh giác trước tam tạng mới. Và cũng chỉ có quá cả tin mê tín mới nghe sao tin vậy để rồi rơi vào bẫy của ác ma.
Mong rằng những ai còn tin tam tạng Đại Thừa hãy nhớ tới con cáo tinh ma biết giả giọng người khác trong câu truyện ‘Cô Bé Quàng Khăn Đỏ’, hãy nhớ tới món quà con ngựa gỗ trong câu chuyện thành Troy, hãy nhớ tới Triệu Đà - Trọng Thuỷ và kế sách gián điệp tráo Nỏ Thần thật bằng nỏ thần giả mới phá tan thành trì kẻ khác.
Các Bụt tử Đại Thừa có cảnh giác như vậy mới mong nhận thức rõ sự tà vạy của các kinh - luật - luận ngụy tạo của các Bà-la-môn gián điệp, để trở về lại với Chánh Kinh Chánh Đạo Nguyên Thuỷ của chính Đức Thế Tôn Thích Ca Mâu Ni. Được vậy các con Phật mới tự cứu lấy chính mình và cứu những người thân của mình. Mọi người phải luôn ghi nhớ: kẻ ôm tà kiến chỉ có hai sanh thú, địa ngục hoặc súc sanh.
TẬP SAN LUẬT HỌC

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét